童生
童生 (童生 ) 是一个汉语词语,拼音是tóng shēng,。。。

拼音读音
拼音tóng shēng
怎么读
注音ㄊㄨㄥˊ ㄕㄥˊ
童生(读音tóng shēng)的近同音词有 同声(tóng shēng)童声(tóng shēng)铜升(tóng shēng)铜省(tóng shěng)痛绳(tòng shéng)通圣(tōng shèng)铜声(tóng shēng)同生(tóng shēng)同升(tóng shēng)
※ 词语童生的拼音、童生怎么读由古诗词汇成语大全提供。
词语解释
童生[ tóng shēng ]
◎文童之别称。明清的科举制度,凡是习举业的读书人,不管年龄大小,未考取生员(秀才)资格之前,都称为童生或儒童。
英文pupil; scholars failed in the imperial examinations;
国语辞典
童生[ tóng shēng ]
◎明清两代称没有考秀才或未考取秀才的读书人。
例证《初刻拍案惊奇 · 卷一〇》:“公子笑欣欣,喜弟喜兄都入学;童生愁惨惨,恨祖恨父不登科。”