注音ㄔㄤˊ 一ㄣ
常音

词语解释
常音[ cháng yīn ]
⒈ 正常的音调。
引证解释
⒈ 正常的音调。
引三国 魏 嵇康 《声无哀乐论》:“昔 伯牙 理琴,而 钟子 知其所至;隶人击磬,而 子产 识其心哀; 鲁 人晨哭,而 颜渊 审其生离:夫数子者岂復假智於常音,借验於曲度哉?”
晋 陆机 《文赋》:“块孤立而特峙,非常音之所纬。”
唐 玄奘 《大唐西域记·娑摩若僧伽蓝》:“举世界於掌内,众生无动静之想;演法性於常音,众生有随类之悟。”
分字解释
※ "常音"的意思解释、常音是什么意思由古诗词汇汉语词典查词提供。
相关词语
- bù cháng不常
- rú cháng如常
- shí cháng时常
- cháng cháng常常
- biàn cháng变常
- cháng bèi常备
- cháng yǔ常与
- chǔ cháng处常
- cháng zhù常驻
- cháng yáng常羊
- cháng xuǎn常选
- cháng yóu常尤
- cháng kāi cháng bì常开常闭
- cháng xī常羲
- cháng yáng常阳
- cháng tú常徒
- cháng tú常途
- ān cháng安常
- cháng xù常序
- fēi cháng非常
- cháng yīn常音
- fú yīn浮音
- dùn yīn遁音
- chuí yīn垂音
- cuì yīn瘁音
- bǐ yīn笔音
- běi yīn北音
- fā yīn发音
- bàn yīn伴音
- wáng yīn王音
- qīng yīn清音
- zhēn yīn真音
- chǒu yīn丑音
- cháo yīn潮音
- yǔ yīn语音
- bēi yīn悲音
- nào yīn yīn闹音音
- cù yīn促音
- ěr yīn耳音
- fǔ yīn辅音