注音ㄔㄥˊ ㄐㄧㄝˋ
承借

词语解释
承借[ chéng jiè ]
◎1.同\"承籍\"。藉,通\"籍\"。 2.凭藉。
引证解释
承借[ chéng jiè ]
1.同“承籍”。藉,通“籍”。
例证南朝宋刘义庆《世说新语 · 雅量》:“王东亭为桓宣武主簿,既承藉,有美誉,公甚欲其人地为一府之望。”
2.凭藉。
例证《隋书 · 长孙晟传》:“今若得尚公主,承藉威灵, 玷厥染干必又受其徵发。”
唐康骈《剧谈录 · 洛中豪士》:“洛中有豪贵子弟,承藉勋荫。物用优足。”
分字解释
※ "承借"的意思解释、承借是什么意思由古诗词汇汉语词典查词提供。
相关词语
- chéng píng承平
- chéng zhǐ承指
- chéng sì承嗣
- chéng tóu承头
- chéng yǔn承允
- chéng shào承劭
- chéng wù承误
- qiú chéng球承
- bǐng chéng秉承
- chéng zhào承诏
- chuán chéng传承
- chéng xiè承泄
- chéng bàn承办
- chéng tiān承天
- chéng pán承盘
- chéng xí承檄
- jì jì chéng chéng继继承承
- chéng zhāo承招
- chéng xián承弦
- chéng dān承担
- yí jiè遗借
- sāo jiè缫借
- dào lù jí jí道路借借
- jiè kǒu借口
- jiè dài借貣
- zhé jiè谪借
- jiè shāng借商
- jiè ruò借若
- jiè zǐ借紫
- jí jí借借
- jiè yù借喻
- jiè rùn借润
- bù jiè不借
- líng jiè凌借
- jiè wèi借位
- jiè yù借誉
- tāo jiè韬借
- jiè shū借枢
- jiè wèn借问
- píng jiè凭借