注音ㄓㄨㄥ ㄐ一ㄢˇ
忠謇

词语解释
忠謇[ zhōng jiǎn ]
⒈ 亦作“忠蹇”。
⒉ 忠诚正直。
⒊ 指忠诚正直的人。
引证解释
⒈ 亦作“忠蹇”。
⒉ 忠诚正直。
引汉 蔡邕 《上封事陈政要七事》:“臣愚以为宜擢 文 右职,以劝忠謇。”
汉 应劭 《风俗通·正失·彭城相袁元服》:“忠蹇匪躬,尽诚事国。”
《三国志·吴志·王蕃传》:“常侍 王蕃 黄中通理,知天知物,处朝忠蹇,斯社稷之重镇,大 吴 之 龙逢 也。”
《新唐书·魏徵传》:“帝曰:‘当今忠謇贵重无踰 徵。’”
⒊ 指忠诚正直的人。
引晋 葛洪 《抱朴子·汉过》:“忠謇离退,姦凶得志,邪流溢而不可遏也,伪涂闢而不可杜也。”
分字解释
※ "忠謇"的意思解释、忠謇是什么意思由古诗词汇汉语词典查词提供。
相关词语
- zhōng liàng忠亮
- zhōng chún忠纯
- zhōng fāng忠方
- gòng zhōng贡忠
- zhōng shèng忠圣
- zhōng cuì忠粹
- kè zhōng克忠
- lián zhōng廉忠
- lòu zhōng陋忠
- zhōng gěng忠鲠
- kè zhōng恪忠
- zhōng shé忠舌
- jīng zhōng旌忠
- zhōng xīn忠心
- yí zhōng移忠
- yǔn zhōng允忠
- shū zhōng摅忠
- yuán zhōng元忠
- zhōng piáo忠朴
- zhōng jiè忠介
- jiǎn nè謇讷
- jiǎn jiǎn謇謇
- zhāng jiǎn张謇
- guǐ jiǎn诡謇
- jiǎn fàn謇犯
- gāng jiǎn刚謇
- jiǎn jiàn謇谏
- bó jiǎn博謇
- jiǎn sè謇涩
- jiǎn ào謇傲
- jiǎn jiǎn è è謇謇谔谔
- jiǎn chī謇吃
- jiǎn è zhī fēng謇谔之风
- kàn jiǎn衎謇
- zhūn jiǎn屯謇
- jiǎn liè謇烈
- jiǎn ào謇慠
- jiǎn zhí謇直
- jiǎn è zhī jié謇谔之节
- zhōng jiǎn忠謇