注音ㄊ一ㄢˊ ㄍㄨㄢ
田官

词语解释
田官[ tián guān ]
⒈ 即农官。职掌农事、粮税等。
⒉ 农务官署。
引证解释
⒈ 即农官。职掌农事、粮税等。
引汉 刘向 《新序·杂事四》:“夫垦田剙邑,闢土殖穀,尽地之利,则臣不若 宁戚,请置以为田官。”
汉 桓宽 《盐铁论·复古》:“孝武皇帝 攘九夷,平百 越,师旅数起,粮食不足。故立田官,置钱,入穀射官,救急赡不给。”
《文献通考·田赋二》:“故先王之政,设田官以授天下之田,贫富强弱,无以相过,使各有其田得以自耕。”
⒉ 农务官署。
引《史记·平準书》:“初置 张掖、酒泉郡,而 上郡、朔方、西河、河西 开田官,斥塞卒六十万人戍田之。”
《汉书·西域传上·鄯善国》:“都护治 乌垒城,去 阳关 二千七百三十八里,与 渠犁 田官相近。”
《诗·周颂·噫嘻》“骏发尔私,终三十里” 唐 孔颖达 疏:“王者之立田官,每三十里分为一部,令一主田之吏主之。”
国语辞典
田官[ tián guān ]
⒈ 职官名。古代掌管农事、粮税的官吏。
引汉·桓宽《盐铁论·复古》:「孝武皇帝攘九夷,平百越,师旅数起,粮食不足,故立田官,置钱入谷,射官救急赡不给。」
分字解释
※ "田官"的意思解释、田官是什么意思由古诗词汇汉语词典查词提供。
相关词语
- běn tián本田
- fǎ tián法田
- tián àn田岸
- mián tián棉田
- gōng tián公田
- tián jiā田家
- gài tián溉田
- biān tián边田
- chéng tián乘田
- jiù tián就田
- tián zhōng田中
- dōng tián东田
- gē tián搁田
- hú tián湖田
- gǔ tián谷田
- tián chǎn田産
- bà tián坝田
- zhā tián查田
- chú tián除田
- pì tián辟田
- bèi guān备官
- pàn guān判官
- lín guān临官
- qiú guān球官
- shì guān士官
- nà guān纳官
- cuàn guān窜官
- qì guān器官
- kè guān客官
- bīng guān兵官
- jiàng guān降官
- gǎn guān感官
- bō guān波官
- zhōng guān中官
- bān guān颁官
- guān dǐ官邸
- guān sī官司
- wèi guān尉官
- zài guān yán guān在官言官
- guān rén官人